Cảm ơn quý vị đã ghé thăm blog! Chúc quý vị có giây phút vui vẻ!

Thứ Sáu, 30 tháng 5, 2014

Khi thằng ăn cướp muốn đi kiện thằng ăn cắp ...

Bài viếr hay, đúng là gậy ông đập lưng ông
  
Khi thằng ăn cướp muốn đi kiện thằng ăn cắp ...

Thằng ăn cắp nhất định là thằng Tàu Khựa, và chính nó,đã và sẽ còn ăn cắp của dân tộc VN rất nhiều, qua thằng ăn cướp là DCSVN. 

DCSVN đã cướp chính quyền, và cướp đi của dân tộc VN những quyền căn bản nhất mà dân tộc bình thường nào cũng được hường: Quyền Làm Người. 

Chúng ta chỉ mới biết, đất nước này đã mất biển đảo như thế nào qua công hàm của Thủ Tướng Phạm Văn Đồng (1958). Còn những gì VN mất qua Hội Nghị Thành Đô (1990) thì chưa được thằng ăn cắp Tàu Khựa hé mở.

Chuyện hài bây giờ là thằng ăn cướp lại muốn đi kiện thằng ăn cắp trước Tòa Án Quốc Tế, về những gì mình đã dâng hiến cho nó. Nhưng kiện với tư cách gì, và kiện như thế nào, đó là câu hỏi mà chính thằng ăn cướp còn đang ú ớ !

"Công hàm PVĐ không có giá trị pháp lý, vì năm 1958 chủ quyền các đảo Hoàng Trường Sa thuộc quyền quản lý của VNCH", đó là cái lý chính nhất của thằng ăn cướp dùng để đi kiện.

Nhưng thưa các anh Vẹm, VNCH là cái gì vậy ? VNCH đâu có trong ngôn ngữ của các anh trong suốt 20 năm chiến tranh, và ngay cả sau 40 năm sống trong hòa bình. Đối với các anh chỉ tồn tại có "Ngụy quyền" tay sai của đế quốc Mỹ , đôi khi "văn hóa" hơn thì các anh gọi đó là "chính quyền SG".

Ngụy là cái gì không thật, không có tính pháp lý, không chính danh... và một khi đã không thật, không chính danh, thì lấy tư cách gì mà miền Nam chúng tôi có quyền hành để quản lý HS TS ??

Cái "chính quyền SG" mà các anh đât tên trong suốt 60 năm nay, theo đúng nghĩa các anh dùng, thì nó chỉ co cụm chung quanh SG, làm gì đại diện cho toàn miền Nam bao gồm luôn cả biển đảo thiêng liêng, phải không các anh ??

Đấy, chẳng ai khác, chính các anh đã mắc khúc xương VNCH do chính lối hành xử của các anh..

Các anh là những con người không được học nhiều để hiểu biết về pháp lý quốc tế, những luật lệ của thế giới văn minh loài người. Các anh đã quen hành xử chỉ qua mã tấu, dao găm và súng đạn. Đùng một cái bị thằng ăn cắp nó bạt tai vào mặt, thì la hoảng, mà chẳng biết chính các anh là con kiến đi kiện củ khoai ..

Lịch sử là khoa học, là những sự kiện có thật, đâu phải là những văn bản tùy tiện được ghi chép của những người thắng trận hung hăng như các anh ! Tòa án quốc tế đâu có xét xử theo kiểu lý giải của các anh.

Họ sẽ hỏi các anh, các anh định nghĩa VNCH là gì. Họ sẽ hỏi các anh về Hiệp Định Paris, đó là Hiệp Định hòa bình, để người dân có cơ hội chọn một chính thể cho miền Nam qua bầu cử, hay đó là hiệp định chiến tranh, cho phép các anh dùng vũ lực, với sự tiếp sức của 13 nước CS, để chiếm đoạt miền Nam, bức tử VNCH ?

Từ từ rồi mọi việc sẽ được phơi bày ra ánh sáng, và mọi văn kiện mà chính bàn tay các anh đã ký vào, từ hiệp định Geneve, công hàm PVĐ, hiệp định Paris, sự ra đời của CHXHCN VN mà quốc ca, quốc kỳ không thay đổi từ thới VNDCCH đến nay, sẽ được thảo luận nghiêm túc.

Các anh là những tên ăn cướp nhưng không có trí tuệ. Các anh đã bị thằng ăn cắp Tàu Khựa khôn ngoan xảo trá quỷ quyệt cho vào thòng lọng từ năm 1930 đến nay.

Nói tóm lại: dân tộc VN nhất định sẽ đòi bằng được những gì thằng ăn cắp TQ đã lấy mất qua Tòa Án Quốc Tế, nhưng kẻ đại diện không phải là những thằng ăn cướp. Cái mà VN cần lúc này, là một Quốc Hội, một Chính Phủ đại diện cho ý chí của 90 triệu người Việt. 

Một Quốc Hội, một Chính Phủ thật sự do dân bầu lên, đổi quốc kỳ và quốc ca, dám nhìn lại lịch sử, nhìn lại cuộc chiến phi nghĩa và phi pháp, nhìn lại VNCH, dám nhận trách nhiệm đại diện quyền lợi dân tộc trước quốc tế, thì mới hy vọng đòi lại những gì thằng ăn cướp đã dâng cho thằng ăn cắp.

Còn VC, thì VN đã và sẽ còn mất rất nhiều qua cái thằng đồng chí "4 tốt 16 chữ vàng" !


Thứ Ba, 27 tháng 5, 2014

Gửi tới những người CS và người “theo” CS

- Gửi tới những người CS và người “theo” CS


Nhóm Nhà Giáo Miền Nam (Danlambao) - Các vị lãnh đạo tỉnh, thành, quận huyện, phường xã, và các cán bộ hãy cùng toàn dân biểu tình yêu nước, như Chủ Tịch tỉnh Thanh Hóa và TP Vũng Tàu đã làm gương! 

Trước tình thế thập phần nguy hiểm cho đất nước VN, “ngôi nhà chung” trong đó tất cả chúng ta đang cùng nương náu: người yêu tự do cũng như người “thích” CS, thích cách nào, thích thật hay thích giả cũng không cần biết, nhưng chúng ta đang trú ngụ chung trong một nhà, nếu nhà chúng ta sập, tất cả chúng ta sẽ ra sao: ra đường, chạy sang “nhà hàng xóm” ở nhờ, hay làm nô lệ cả đời ta và đời con cháu, dưới ách xâm lăng của kẻ bạo tàn Trung Quốc, mà tất cả chúng ta đều đã thấy rõ qua 1000 năm giặc Tàu đô hộ?. 

Chúng tôi không cần biết các vị là người CS “chính tông”, tức là mê say chủ thuyết CS thực sự (mà điều này thì bất khả tín, vì chủ nghĩa CS hiện đã quá lỗi thời do lỗi lầm, không thực tế, và đầy gian manh giả trá, với những kết quả là thực trạng của các đất nước theo CS trong đó có VN, làm sao còn có những người mê lầm mà thực tâm theo?), hay các vị là những người chỉ theo CS bề ngoài, vì cơm áo, địa vị, lợi lộc, chứ thâm tâm quý vị thì đã biết rõ nó là cái bánh vẽ mang chất độc chết người! Hoặc các vị đã “lỡ đường”, nhưng đã đi quá xa, hết hơn nửa đời người, nay tiến thoái lưỡng nan, đi thì biết nó sẽ không tới, hay lọt xuống hố, nhưng quay lại thì ngại ngùng, vì sợ mất yên ổn, mất chút lợi lộc đang có,hoặc giả e ngại vì “người bên kia” không đón nhận mình! Tất cả các ưu tư đó đều có lý, nhưng chỉ có lý khi các vị nhìn không tỏ tường, rằng nhà đang lung lay sắp sập, có cố ở trong không bước ra để tránh nạn, thì chỉ có chết, trong khi mọi người đứng bên ngoài đang kêu gọi các vị phải bước ra để sống! Nên nhớ lúc này chỉ có chính mình mới cứu được mình mà thôi! Nhận định này của chúng tôi không hề là vu vơ hay hoang tưởng. Nhìn tình hình chung, và nhất là quan sát cái đội nhân sự “chống biểu tình” của nhà nước, hay tiếp cận với những người dân trong cuộc giao tế hàng ngày, thì chúng tôi có thể khẳng định rằng: rất nhiều người trong quý vị, chỉ theo CS bằng CÁI VỎ, còn TRONG RUỘT thì đã chán ngán cái đảng gian ác này lắm rồi, nhất là cũng rất ghét những kẻ LỢI ÍCH CÁ NHÂN, đang đội lốt CS để cướp của nước, hại người dân vì quyền lợi riêng, gây bao tang thương cho đất nước và cho dân tộc này! Chính họ đã đưa đất nước đến bờ vực thẳm, đe dọa giệt vong vì mất nước, và đưa người dân đến cùng cực vì đói khổ, nhục nhằn, uất ức! Nhiều người từng theo “lý tưởng CS”, và đưa “con ma CS” vào nhà như những “trí thức lầm đường” của miền Nam trước năm 1975, tự giật sập ngôi nhà tự do dân chủ của mình đang ở, để “xây” ngôi nhà CS cho cả nước, nay đã trắng mắt, phân biệt được chính-tà, thật-giả,nên một số đã mạnh dạn lên tiếng tự “sửa sai”, một số đông khác thì còn ngập ngừng vì sợ mất quyền lợi, mất sự yên ổn giả tạo đang có, hay sợ mất cái “sổ hưu” và những “thành quả” đã tạo được thời son trẻ! Thật mông muội, vì đó không phải thành quả, mà chỉ là tội lỗi và sai lầm, sao không chịu hắt bỏ nó đi mà lấy công chuộc tội? Tôi không nói các vị đó lo cho dân hay lập công với dân đâu, vì các vị đã góp phần đưa đẩy dân nước đến tình trạng bi thương này rồi, thì chẳng có cái “công” nào bù được cái “tội” của quý vị cả, mà chỉ là để các vị bảo vệ danh dự,hay nói lên được cái “nghĩa khí” của quý vị, với danh nghĩa là “trí thức yêu nước” mà quý vị đã tự nhận! Các vị này, cũng như những vị “lão thành cách mạng” nhưng nay đã hồi tâm phản tỉnh, các vị cùng có một điểm chung, đó là sự “lầm đường” chứ không phải là những người cố tình hại dân hại nước, nên các vị cũng chỉ còn chung một con đường phải đi: QUAY VỀ VỚI TỔ QUỐC, bằng cách MẠNH DẠN ĐỨNG VÀO HÀNG NGŨ CỦA DÂN, để cứu nước và cứu mình, nếu không muốn bị sai lầm chồng chất sai lầm, và suốt đời trở thành kẻ tội đồ của dân tộc, mà còn nặng tội hơn những người kém học thức, vì họ không biết mà làm! Chúng tôi cũng xin mở ngoặc ở đây, để nói riêng đôi lời với những vị ấy, là một số trong chúng tôi, những người vừa đồng thời, đồng môn với nhóm sinh viên thân Cộng ở miền Nam như Huỳnh Tấn Mẫm, Hạ Đình Nguyên…, lúc đó đã từng nói với họ rằng: “các anh đã sai lầm khi chọn CS, vì gia đình chúng tôi từng chạy CS miền Bắc để vào miền Nam tìm tự do!”, nhưng thay vì xem xét lại, thì các người say mê CS này đã hăng máu hạ nhục và muốn hành hung chúng tôi, cũng như đã nhuốm máu những bạn bè đồng song mà khác suy nghĩ, điển hình như họ đã ám sát SV Lê Khắc Sinh Nhật! Ngày giờ này, khi thấy các ông Huỳnh Tấn Mẫm, Hạ Đình Nguyên… lên tiếng với vẻ tâm thành để đưa ra những kế sách cứu dân cứu nước, chúng tôi đành im lặng, vì lúc này là lúc cần mọi bàn tay, khối óc cùng hành động giải nguy khi giặc đã vào nhà, chứ không phải lúc giận ghét nhau mà quên kẻ thù chung! 

Bây giờ trở lại vấn đề chính, để giúp các vị CS hay theo CS bề ngoài, có thêm lý lẽ để dứt khoát chọn con đường chính nghĩa, chúng tôi mạn phép gợi với quý vị vài thực tiễn để quý vị suy nghĩ thêm (vì chắc quý vị cũng đang suy nghĩ rồi, thậm chí suy nghĩ lung nữa!), đó là chúng ta hãy thẳng thắn duyệt xét tình trạng DÂN và NƯỚC của chúng ta qua giai đoạn CS. Chúng tôi chỉ nêu vắn gọn một số câu hỏi để mọi người suy nghĩ, mà không cần giải thích chứng minh dài dòng, vì nó đã quá rõ: 

1- Qua gần 80 năm trong chế độ CS, đất nước chúng ta đã đi đến “thiên đường CS” hay “địa ngục trần gian”, đói nghèo và đau khổ? Hãy nhìn vào hình ảnh trẻ con chui vào bao ni lông bịt kín để qua sông đi học, việc xuất khẩu lao động, việc phụ nữ VN đi làm nô lệ tình dục cho nước ngoài, nhất là TQ, việc công an và côn đồ đánh dân như đánh súc vật vì họ giữ đất, giữ cuộc sống của họ khi bị chính quyền cướp đất cướp nhà, phá cả mồ mả tổ tiên của họ ở Văn Giang, Dương Nội, Cồn Dầu…, và biết bao cái chết oan của người dân khi bị “làm việc” với CA! Nếu các vị xác định đó là “thiên đường XHCN” , thì vấn đề đã được trả lời: HẾT THUỐC! Và quý vị có thể ngừng ở đây không cần đọc thêm! Nhưng nếu chưa tìm được “thiên đường”, thì chúng ta sẽ suy nghĩ tiếp. 

2- Đã có đất nước CS nào trên thế giới xây dựng được “dân giàu nước mạnh, công bằng, ấm no và hạnh phúc” cho dân chưa, hay chỉ có một thiểu số ăn trên ngồi trốc, bóc lột dân mà giàu, mà hưởng, như Trung Cộng, Việt Cộng, Hàn Cộng? 

3- Cuộc đấu tố gọi là “cải cách ruộng đất” ở miền Bắc đã giết hại hàng triệu đồng bào nông dân, thậm chí con đấu tố cha mẹ như Trường Chinh, là đúng hay sai? Cuộc tấn công tết Mậu thân vào miền Nam của CS khiến hàng triệu người bị giết dã man, là do ai? Như vậy là yêu nước, bảo vệ người dân hay là “diệt chủng”? 

4- Những gì quý vị từng nghe CS nói, có đúng là sự thật, những gì con cháu chúng ta đang được “nhà trường XHCN” nhồi vào óc, có phải là SỰ THẬT, hay chỉ là lừa đảo, tuyên truyền xảo trá, đúng như Gorbachov, một người CS kỳ cựu đã tuyên bố: “CS chỉ có thể tồn tại trên sự dối trá lừa bịp”? 

5- Chính quyền CS có thật sự “vì dân tộc, vì nước” không? Tại sao lại đưa đất nước đến tình trạng hiện nay: nước mất, nhà tan, dân chúng lầm than đói khổ, người yêu nước thì bị tù đầy oan ức, bạo lực thì khắp nơi, đạo đức thì suy đồi, dân oan biểu tình khắp mọi chỗ, và người biểu tình yêu nước chống ngoại xâm lại bị cấm cản, hành hạ, bắt bớ như quân thù? 

6- Đảng CS có thực sự đủ tài đủ đức để lãnh đạo đất nước ta không?Tại sao ngân quỹ quốc gia thì trống rỗng, vật giá thì leo thang, phẩm chất hàng hóa thì độc hại, nông dân càng sản xuất càng thua lỗ, công nhân đói nghèo xác xơ, và cả nước bất mãn cùng cực, còn “lãnh đạo của ta” đi nước nào cũng bị chửi, bị khinh, bị luồn cửa sau một cách tủi hổ? 

7- Chế độ VNCH ở miền Nam dù phải đối phó với xâm lăng CS từ miền Bắc, mà đã xây dựng được một nước VN giàu mạnh nhất vùng Đông Nam Á chỉ trong chưa đầy hai chục năm, nay “thống nhất đất nước”, “xây dựng XHCN” đã 40 năm, mà đất nước lại thụt lùi thành đói nghèo lạc hậu gần nhất thế giới, thua xa những nước trước kia kém cỏi hơn miền Nam VN, là tại sao? 

8- Chính quý vị là người của chế độ CS, quý vị có thật sự thấy mình được “tự do, hạnh phúc” không? Quý vị và người dân có được nói lên tiếng nói của mình, được thực sự chọn người tài đức để giao cho họ lo việc nước, hay là “đảng” chọn, còn quý vị đi bỏ phiếu lấy lệ? 

9- Quý vị có thực sự YÊU MẾN, KÍNH TRỌNG những người đang “lãnh đạo” đất nước này không? Quý vị thật sự tin tưởng và hài lòng về họ không?Và quý vị có tin chắc “đảng và nhà nước lo” cho dân no ấm, cho đất nước được yên bình mà không sợ TQ xâm lăng không? Đã có một nước nào trên thế giới mà người dân biểu tình chống ngoại xâm lại bị chính quyền ngăn cấm, bắt bớ, tù đày như ở VN ta không? 

10- Quý vị có thật sự muốn chế độ độc tài độc đảng, độc quyền cai trị đất nước, thậm chí là bán nước cầu vinh này còn tồn tại mãi không? Và quý vị có muốn cho mình và con cháu mình được sống trong tự do dân chủ như các nước Âu, Mỹ mà quý vị từng đi du lịch đã nhìn thấy xã hội của họ phát triển trong sự tự do dân chủ của người dân họ? 

Còn rất nhiều vấn nạn khác tương tự, nhưng chúng tôi chỉ sơ lược 10 câu hỏi trên gửi đến quý vị. Hãy chỉ một mình quý vị đối diện với lương tâm mình, đặt tay lên trán suy nghĩ, và một mình TỰ TRẢ LỜI CHO MÌNH, không phải màu mè gắng gượng gì cả, hay phải tìm cách bào chữa với ai. Liệu quý vị đang “là CS” hay “theo CS”, quý vị có đang được NẰM NGỦ THOẢI MÁI YÊN BÌNH, ĐANG HƯỞNG HẠNH PHÚC, và an tâm phó thác vận mệnh của mình, của gia đình mình, của đất nước mình cho “đảng và nhà nước lo” không? Xin đừng có nghĩ “nếu có gì thì chạy đi ngoại quốc”, vì không có chỗ cho quý vị, những người CS chính tông, hay theo đuôi CS đâu! Cả thế giới họ sợ CS hơn sợ PHONG CÙI, và họ chỉ sợ quý vị đến gây bất ổn cho họ thôi! Nhất là những nước đó còn nhiều người Việt yêu tự do đang trốn chạy CS, và đang hận thù quý vị, liệu quý vị có được yên thân với họ không? 

Đặt ra những câu hỏi gợi ý trên, thì đồng thời chúng tôi cũng đưa một vài ý kiến chân thành đến quý vị, về việc chúng ta phải làm sao để bảo vệ “ngôi nhà sắp sập” mà chúng ta đang cùng trú ngụ, cụ thể công việc của chúng ta là gì, nếu không phải là chung lưng đấu cật để giữ gìn đất nước, là ngôi nhà chung của chúng ta khỏi rơi vào tay giặc Tàu, và xây dựng đất nước chúng ta trong một chính thể tôn trọng CÔNG LÝ, SỰ THẬT, HÒA BÌNH, TỰ DO và ĐỘC LẬP? Việc này dứt khóa không thể ủy thác hay cậy nhờ vào đảng CS, gồm một số người bất tài, vô đức, vụ lợi được! Vậy thì ai ngoài những người có cùng chung một số phận, đi chung trong một con tàu, sẽ phải liên kết lại để chúng ta thoát cơn sóng dữ, lèo lái con tàu VN đến bến bờ bình an? Biết rằng quý vị dù muốn, nhưng cũng không hẳn đã tin tưởng và đồng lòng với chúng tôi, và ngược lại, phải thành thật mà nói, chính chúng tôi, những người đã từng sống trong chế độ tự do dân chủ, cũng không hài lòng thoải mái mà yêu thương chấp nhận quý vị, những người từng suy nghĩ khác, hành động trái nghịch với chúng tôi, hay đã từng đàn áp, lấn lướt chúng tôi, để áp đặt lên đầu người dân Việt một cái chế độ kỳ quái, không nhân bản và thiếu đạo đức như thế này! Nhưng trước tình thế hiện nay, chúng ta đành dẹp thù riêng, dẹp mọi khác biệt, để cùng nhau cứu nguy Tổ Quốc, cũng là cứu nguy cho chính mình, con cháu mình! Quý vị đang cóTHẾ, đó là quý vị đang tại vị tại chức, thuộc về chế độ CS, dù trong lòng không còn tin tưởng vào chế độ và những con người hiện tại! Chúng tôi, toàn dân VN thì đang có LỰC, tức là sức mạnh của gần 90 triệu người dâncộng với CHÍNH NGHĨA là lòng yêu nước, khát khao công lý, hòa bình, tự do và dân chủ. Tại sao chúng ta không hợp lại thành MỘT- THẾ- LỰC DUY NHẤT, đủ mạnh mẽ, đủ chính danh để làm một công việc cần làm, là bảo vệ và xây dựngMỘT TỔ QUỐC, NGÔI NHÀ CHUNG, làm nơi nương ẩn, che chở chúng ta? Chúng tôi biết rằng trong thâm sâu, quý vị cũng đâu muốn nước mất nhà tan, cũng đủ khôn ngoan để thấy rằng chúng ta và con cháu chúng ta không thể TRỌN KIẾP LƯU VONG, hay trọn kiếp làm nô lệ cho giặc Tàu vốn gian ác tham tàn, luôn luôn muốn nuốt trửng chúng ta, và chưa bao giờ chúng từ bỏ ý đồ man rợ đó! Hiện giờ chúng đã đưa giàn khoan dầu khổng lồ cùng với mấy trăm tàu có trang bị vũ khí vào thềm lục địa của ta! Cũng theo thông tin, chúng đã dàn quân hàng trăm ngàn lính chính quy, hàng trăm xe tăng, hỏa tiễn, máy bay, để chuẩn bị tấn công vào biên giới phía Bắc của ta, cũng như sẽ tấn công từ phía biển vào! Trong khi đó thì nhà cầm quyền CS vì cố đấm ăn xôi, đã quy lụy giặc để hy vọng nhờ giặc mà giữ ghế, dù nước có mất, nhà có tan, nên đã cấm dân biểu tình, rồi dùng công an và quân đội làm tay sai bảo vệ cho họ. Còn giới trẻ là lực lượng chủ chốt để chống giặc thì đã rõ: con các quan tước thì đã gửi đi nước ngoài, phần còn lại là con cháu các cấp vừa thì có “luật ưu tiên” không phải đi lính, các thanh niên thường dân thì nhất quyết không tòng quân, vì nước “không có cái đầu chính đáng”, nên họ nhất quyết không làm bia đỡ đạn cho CS, bao lâu CS còn tồn tại và đè đầu người dân! Nước ta đang là một bệnh nhân yếu nhược và đơn độc giữa cơn bệnh ngặt nghèo là Tàu Cộng xâm lược, lại không được sự ủng hộ thật tâm và nhiệt tình của thế giới, như Nhật, Phi được người bảo trợ mạnh mẽ là các nước tự do, nhất là Mỹ, vì chúng ta là nước CS, độc tài, tàn bạo và phi chính nghĩa cả với dân trong nước! Nhà cầm quyền CS không còn có tư cách đại diện cho dân, nên chỉ cònNGƯỜI CHỦ CHÍNH LÀ CHÚNG TA, mới thay quyền đất nước lên tiếng kêu gọi các nước ủng hộ dân VN chống quân xâm lược mà thôi! Nhiều lần nước Mỹ cũng muốn đưa tay cho chúng ta, nhưng cái chính quyền tham ô và hèn nhát này không dám nắm tay Mỹ, vì họ sợ “mất lòng” đàn anh côn đồ là TQ! Nhưng tham quá hóa ngu, vì tên đàn anh khốn kiếp và bất nhân này cũng đã đạp họ ra rồi! Nếu người dân chúng ta không nhào vô cầm lái con tàu đất nước, thì tất cả sẽ chìm, chúng ta sẽ chết chung với kẻ tham lam cố ăn mà thôi! 

Vậy, chỉ còn một con đường sống cho tất cả dân Việt, là quý vị, hiểu theo nghĩa là cả quân đội, công an, những vị lãnh đạo các tỉnh, thành, quận huyện, phường xã, các cán bộ, công nhân viên chức, và toàn dân sẽ kết thành MỘT THẾ LỰC DUY NHẤT, để chống kẻ thù chung và bảo vệ người yêu nước, bằng những cuộc biểu tình rộng rãi khắp nơi, vì đất nước này là của chung chúng ta! Nếu có quý vị đứng trong các cuộc biểu tình yêu nước, như vị Chủ Tịch tỉnh Thanh Hóa và TP Vũng Tàu đã làm, thì sẽ không kẻ nào dám ngăn cản, bắt bớ, hành hạ người dân nữa! Khi quý vị đã định được hướng đi đúng cho mình, là đứng về phía dân, để bảo vệ Tổ Quốc, lập tức quý vị sẽ sẵn sàng dùng cái THẾ của mình đặt bên cạnh cái LỰC của toàn dân, và bảo vệ cho cái LỰC chân chính đó được thể hiện dễ dàng. Quý vị nên nhớ cho rằng: cái THẾ của quý vị chỉ nhất thời khi còn CS cai trị, nhưng nó sẽ hoàn toàn tiêu tan khi CS sụp đổ, lúc đó cả THẾ và LỰC sẽ thuộc về toàn dân, quý vị lúc đó sẽ nhờ vào THẾ-LỰC chân chính đó che chở cho, vì cùng là ĐỒNG BÀO, và quý vị đã từ bỏ con đường sai lầm để trở về với đường ngay nẻo chính, miễn là đừng có gây tội ác tày trời với dân. Ngược lại, nếu quý vị còn bám chặt lấy cái TÀ QUYỀN CS, thì thật bất hạnh cho quý vị, vì lúc đó những kẻ đầu sỏ đã cao bay xa chạy hòng thoát thân còn chưa chắc xong, làm sao họ là “điểm tựa” cho đông đảo quý vị? Cũng hãy nhớ rằng chính những kẻ TÀ QUYỀN ấy sẽ chẳng còn nơi ẩn náu, kể cả nơi đàn anh hay quan thày của họ, vì TC không còn tin tưởng đàn em VC, và họ sẽ bị dân xét xử như những tên TỘI ĐỒ! Lúc này lòng uất hận của người dân như nước đã vỡ bờ cuồn cuộn chảy, sẵn sàng cuốn phăng mọi thứ rác rưởi, còn đảng CS giống như một bày kiến đang quyện chặt lấy nhau trên một chiếc lá mong manh trôi dạt giữ dòng nước, có thể bị nhận chìm bất cứ lúc nào! Vậy quý vị là những người không ngoan sáng suốt, hãy TAN RA KHỎI ĐÀN KIẾN MÀ BƠI VÀO BỜ để được cứu sống! 

Suy cho cạn nguồn, chỉ còn SỰ ĐOÀN KẾT DÂN TỘC CHỐNG KẺ THÙ CHUNG, LÀ CON ĐƯỜNG SỐNG của tất cả chúng ta! Chúng ta hãy tâm niệm những lời cổ nhân dạy: “Đoàn kết thì sống, chia rẽ thì chết!”, “Hợp Quần gây sức mạnh!”, “Một cây làm chẳng nên non, ba cây chụm lại nên hòn núi cao!”, là những châm ngôn sống của dân tộc Việt. 

Với CHÍNH NGHĨA, với SỰ ĐOÀN KẾT, với LÒNG YÊU NƯỚC chân thành thiết tha, cùng với LÒNG TRỜI, và ANH LINH CỦA TỔ TIÊN hộ giúp, thì sự tất thắng ở trong tay chúng ta, và đất nước sẽ sớm được thái bình, thịnh trị vinh quang, người dân Việt sẽ được hưởng tự do no ấm. 

CHÍNH NGHĨA Ở TA, TẤT THẮNG SẼ VỀ TA! TOÀN DÂN VN SẼ CHỜ ĐÓN NGÀY VINH QUANG CỦA TỔ QUỐC THÂN YÊU! 

Thứ Ba, 20 tháng 5, 2014

Ai thống trị Việt Nam ngày nay? Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy?

Ai thống trị Việt Nam ngày nay? Đảng Cộng sản hay là Hán Ngụy?
Stephen B. Young


Giới thiệu tác giả:

 
Giáo Sư Stephen Young là một người gắn bó với vận mệnh đất nước Việt Nam. Ông từng làm việc trong Ủy Ban Quan Hệ Ngoại Giao và là cố vấn cho Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ thời chiến tranh Việt Na. Ông từng là Phó Khoa trưởng Luật khoa tại đại học Harvard, Khoa trưởng tại Đại học Hamline, và là giáo sư về Lịch Sử Việt Nam tại trường Đại Học Minnesota.
Ông học tiếng Việt tại Vietnam Training Center, Arlington, Virginia, làm cố vấn Chương trình Bình định Phát triển nông thôn ở Miền nam Việt Nam (CORDS) trước 1975.
Tháng 4/75, vận động Chánh phủ Hoa Kỳ đón nhận người Việt tỵ nạn cộng sản.
Năm 1992, đưa đề nghị với Hà Nội “Chương trình 6 điểm” để thay đổi Việt Nam ôn hòa và phát triển.
Viết chung với Gs Nguyễn Ngọc Huy “Human Rights in Traditional China and Vietnam”. Viết riêng “Cuộc chiến thắng bị bỏ lở” và “Moral Capitalism”.
Hiện làm Tổng Giám đốc “Caux Round Table”, một Tổ chức vô vị lợi, tài trợ chương trình phát triển xã hội ở các nước nghèo.
Thành hôn với Bà Phạm thị Hòa, người Hà Đông, năm 1970. Bà là cựu nữ sinh trường Couvent Des Oiseaux và Văn Khoa Sài Gòn. 








oOo

Có một tổ chức hiện nay cai trị Việt Nam từ Lạng Sơn đến Cà Mau như là vua chúa Phong kiến ở Tàu hay ở Âu châu thời Trung cổ. Một bộ máy võ trang tập trung các quyền hành lớn trong tay; không được dân bầu lên, và dân tuyệt đối không có quyền kiểm soát hay phê bình. Tổ chức này mang tên là “Đảng Cộng Sản Việt Nam”. Nhưng, thực sự, tổ chức nầy có phải là một Đảng đúng nghĩa của một đảng hay không?

Đáng lẽ ra một Đảng chánh trị phải có một chánh nghĩa, một sức mạnh do một lý tưởng, một nền tảng triết lý hay lý thuyết, một khuynh hướng thể hiện nguyện vọng của đảng viên để hành động nhằm phục vụ đất nước và dân tộc của mình. Vì vậy, nếu cái gọi là Đảng Cộng Sản mà không phải là một Đảng đúng nghĩa, thì bộ máy đó là cái gi?

Một tập thể những người có chung một chí hướng tôn thờ người ngoài, một công ty làm ăn, một tổ chức mafia khai thác thị trường đất nước của họ chăng? Như vậy chúng ta có vài tiêu chuẩn để đánh giá cái gọi là Đảng Cộng Sản bây giờ, đó là một đảng phái hay chỉ là một bọn làm ăn thiếu lương thiện?

Tôi đồng ý đã có thời gian cái goi là đảng Cộng Sản ngày nay có những hoạt động như là đảng phái đúng nghĩa. Nhưng những hoạt động ấy tốt xấu, hay dở, có lợi hay có hại cho đất nước Việt nam là chuyện khác. Tôi nói đó là một “thứ đảng phái” vì lúc ấy đảng Cộng Sản theo ý thức hệ Mác-Lê, vận dụng chủ thuyết Mác-Lê làm cách mạng võ trang cướp chánh quyền thực dân. Tiếp theo, đảng cộng sản phát động cuộc cách mạng xã hội, tiến hành giai cấp đấu tranh, đấu tố địa điền chủ, ám sát công chức, trí thức, lãnh đạo tôn giáo, tịch thâu tài sản của người giàu có để sau cùng đưa giới lao động, những tên du thủ du thực, lên cầm quyền và khi vào Bộ chánh trị, lại lãnh đạo đất nước, dân tộc. Hành động của đảng cộng sản lúc đó có mục đích thi hành "chính nghĩa xã hội chủ nghĩa” theo ý hệ Mác-Lê.
Nhưng từ lâu lắm rồi, cái gọi là đảng Cộng Sản không còn giống như trước đó nữa. Nó đã hoàn toàn biến chất để trở thành một cái gì khác hẳn. Tức nó không phải cộng sản, không mang nội dung Mác-Lê, không chủ trương giai cấp đấu tranh để tiến lên xã hội công bằng, người không bốc lột người, như kinh điển Mác-Lê dạy người cộng sản.

Cách đây vài năm, ông Đặng Quốc Bảo, Khoa giáo trung ương, trong một báo cáo phổ biến hạn chế cho đảng viên cao cấp, nói rằng “hiện tại đảng Cộng Sản không còn chính nghĩa chút nào vì thuyết Mác-Lê lỗi thời và cũng không đúng, không khoa học”. Theo ông Bảo, thì đảng cộng sản không nên áp dụng thuyết ấy nữa. Hai ông Mác và Lê đã nghĩ sai về vũ trụ, về trời đất, về đời sống nhân loại. Vậy người thông minh phải vứt bỏ chủ thuyết Mác-Lê.

Nếu ông Bảo đánh giá lý thuyết Mác-Lê đúng, thì đảng Cộng Sản không có một chính nghĩa nào để vẫn khẳng định tiếp tục đưa Việt nam đi theo con đường của Mác-Lê.

Vậy đảng cộng sản là cái gì? Chỉ là một tập hợp những người đầy tham vọng và quyền lực. Họ không khác gì một thứ giặc cướp đối với nhân dân. Ông Bảo nói thêm rằng “tổ chức anh chị em cán bộ phải giữ quyền cai trị Việt Nam vài năm nữa, vì nếu không có một lực lượng mạnh giữ ổn định chính trị xã hội, thì nước sẽ loạn và dân sẽ khổ”.

Lấy sự ổn định làm chính nghĩa của mình không có ý nghĩa tốt đẹp vì hoàn toàn thiếu thuyết phục. Chính nghĩa ổn định, nhiều người bình thường có thể nói và thi hành. Cần gì phải có cái gọi là đảng Cộng Sản với 3 triệu đảng viên, với vai trò lãnh đạo toàn diện đất nước và xã hội? Quân Đội làm được. Phật Giáo làm được. Việt Quốc làm được. Ai cũng hy vọng làm được. Cái gọi là đảng Cộng Sản không thể tự cho là chỉ có họ mới làm được.

Theo tuyên truyền của đảng cộng sản, trong quá khứ, họ có công đức lớn để đứng trên và trước mọi người khác. Tức họ cho rằng họ có vai trò lịch sử Có đúng như vậy không?

Để trả lời, giờ đây, Bộ Chính Trị hãy tổ chức gọi hồn các đồng chí của họ đã chết, chết vì hi sinh hay chết oan vì đảng cũng được, để hỏi công việc đảng làm. Rồi, có lẽ họ nên gọi hồn để hỏi cái gọi là đảng cộng sản thật sự có công đức với dân tộc Việt Nam hay không? Rồi, họ có thể gọi hồn để hỏi đảng cộng sản tại sao ngày nay vẫn nói đi theo mác-lê, mà trên thực tế không thấy xã hội việt nam chuyển biến theo mô hình” chính nghĩa Mác-Lê.” một chút nào nữa. Vậy thì cái đảng này nên tự giải tán, và có mang tội với đất nưóc, với dân tộc không?
Chúng tôi cũng có thể gọi hồn như Bộ Chính Trị. Chúng tôi có thể gọi hồn các vị cũng nằm xuống, vì nhiều lý do khác nhau, hỏi họ về công đức của cái gọi là đảng Cộng Sản.

Thí dụ, hỏi Đức Huỳnh Giáo Chủ của Phật Giáo Hòa Hảo, hỏi ông Trương Tử Anh, Đảng trưởng Đại Việt Quốc Dân Đảng, ông Lý Đông A, Thư ký trưởng Đảng Duy Dân, các nhân sĩ yêu nước Ngô Đình Khôi, Nguyễn văn Bông, Tạ Thu Thâu, Nguyễn An Ninh, Hồ văn Ngà, Phan Văn Hùm, Nguyễn Văn Sâm,… và những người dân Huế chết hồi Tết Mậu Thân, vân vân,… cho đến 1,2 triệu người Việt Nam bình thường khác, chết trên biển cả, trong rừng sâu, trong các trại tù rải rác khắp cả nước.
Gọi hồn tất cả những người này về và lắng tai nghe họ nói số phận của dân tộc Việt Nam từ khi Đảng Cộng Sản vận dụng “chính nghĩa Mác-Lê” để cướp lấy quyền lãnh đạo đất nước và giữ độc tôn cho đảng.

Xin trả lời: Công đức ở đâu?

Bằng chứng thứ hai cho thấy cái gọi là đảng Cộng Sản là một đảng thì đảng ấy có hành động cụ thể như thế nào? Ngoài sự hiểu biết, sự suy nghĩ, sự tính toán của con người, các hành động của người đó phải cho chúng ta thấy rõ, một cách minh bạch, để kết luận người đó tốt hay xấu, giỏi hay dở, đạo đức hay gian ác, cần tồn tại hay nên vứt đi thôi?

Cái gọi là đảng Cộng Sản đó, cách đây 8 năm, đã tự động hiến dâng đất đai của tổ tiên để lại cho Bắc Triều mới. Và cả biển nữa! Tại sao?

Để đáp ứng sự đòi hỏi của Bắc Triều mới? Phải.

Ở điểm này, chúng ta hãy nhìn rõ. Cái gọi là đảng Cộng Sản đó vì nhu cầu tồn tại đã dâng đất, dâng biển cho Bắc kinh. Đây là nhu cầu sanh tử. Đảng cộng sản phải làm một việc tội lỗi như vậy chỉ vì đảng lo sợ nhân dân Việt Nam hỏi tội của họ đối với Tổ Quốc và nhân dân từ trước đến giờ. Mà nhân dân hỏi tội có nghĩa là đảng sẽ bị mất quyền cai trị. Hoặc một vụ Thiên An Môn Việt Nam sẽ xảy ra. Trước nỗi ám ảnh mất quyền lực, đảng cộng sản cần sự ủng hộ, sự tiếp tay của Bắc Triều mới, mặc dầu có tổn hại đến quyền lợi tối thượng của Quốc gia.
Như vậy đảng cộng sản ở Hà nội không thể tự cho là một đảng có chính nghĩa yêu nước được, mà phải bị kết án là một đảng bán nước mới đúng.

 
Nếu đảng Cộng Sản Hà nội chuyên tâm phục vụ cho đòi hỏi, tham vọng của Bắc Triều mới, thì Việt Nam tất nhiên phải lâm nguy làm thân nô lệ cho Hán Tộc. Nếu chỉ có riêng cái đảng cộng sản làm nô lệ Hán tộc thì chúng ta hà tất phải tốn lời.

Thực tế ở Việt Nam cho ta thấy công an, tình báo của Việt Nam đều do công an, tình báo Trung Quốc đào tạo và cố vấn. Nhờ đó mà công an, tình báo Hà Nội mới có đủ bản lãnh đàn áp những người dân chủ ở Việt Nam, đàn áp dân oan nạn nhân của những vụ đất đai bị đảng cộng sản tước đoạt, đàn áp những vụ biểu tình chống Trung quốc xâm chiếm đất đai bằng vũ lực và thô bạo.

Nhìn lại lịch sử Việt nam thì từ thời Ngô Quyền đến nay, chỉ có vài nhà vua Việt nam theo Bắc Triều một cách xấu hổ như vậy. Có Nhà Mạc phải xin sự ủng hộ của Hoàng đế phương Bắc để đối phó với Nhà Lê. Có vua Lê Chiêu Thống xin Trung Quốc gởi binh qua Hà Nội để đánh anh em Nhà Tây Sơn. Có vua Gia Long và Minh Mạng lấy y thức hệ Tống Nho của Nhà Thanh bên Tàu để làm nền tảng đạo lý xây dựng uy quyền cho Nhà Nguyễn. Nhưng các ông vua này không làm mất đất, mất biển vào tay ngoại bang chỉ vì quyền lợi riêng tư như đảng cộng sản ngày nay.
Cầu viện thường hay lệ thuộc tư tưởng của kẻ khác, khó tránh khỏi bị dẩn đến mất chánh nghĩa quốc gia. Phải chăng vì thế mà Nhà Mạc đã không thắng Nhà Lê, vua Lê Chiêu Thống thua Quang Trung Nguyễn Huệ. Riêng Nhà Nguyễn vì chọn lựa sai lầm học thuyết lỗi thời mà cứ khăng khăng ôm giữ nên thua người Pháp. Tức một thứ lệ thuộc tư tưởng. Khi có được chỗ dựa mạnh là Bắc kinh, cái gọi là đảng Cộng Sản sẽ đánh bại được toàn dân Việt Nam chăng? Tức đảng cộng sản vĩnh viễn đàn áp, bốc lột nhân dân chăng?

Mới đây khi nghe tin Bắc Kinh tổ chức Hoàng Sa và Trường Sa trở thành môt đơn vị hành chánh mới trực thuôc Tỉnh Hải Nam, lập tức xảy ra nhiều cuộc biểu tình của dân chúng thanh niên, sinh viên ở TP Hồ Chí Minh, ở Hà nội, chống chánh sách xâm lược của Trung Quốc. Cái gọi là Đảng Cộng Sản không dám lên tiếng phản đối kẻ cướp đất, trái lại thô bạo đàn áp dân chúng công khai bày tỏ lòng yêu nước. Khí thế của nhân dân Việt Nam bây giờ làm cho đảng cộng sản Hà Nội bắt đầu lo sợ. Nếu đảng cộng sản khôn ngoan thì hãy thấy ở đây, tức ở nhân dân, mới là chỗ dựa vững chắc hơn thế của Trung Quốc.

Nhưng cái gọi là Đảng Cộng Sản nghe theo ai?

Buồn mà nói. Vì nói cho đúng thì phải nói lớn và nói rõ phe nhóm cai trị Việt Nam hiện nay là một bọn Hán Ngụy. Tiếc vì chúng tôi biết chắc chắn có nhiều đảng viên của cái gọi là Đảng Cộng Sản không muốn như vậy. Họ thương dân, yêu nước thật lòng. Nhưng họ lo sợ, có thể vì bất lực, cho sự an nguy của bản thân và gia đình trước những thủ đoạn khéo léo, gian ác, đê hèn của lực lượng Công An, Tình Báo đang có mặt khắp nơi rình rập.

Bọn Hán Ngụy thật sự không có nhiều người, nhưng họ có thế mạnh và nhiều tiền bạc. Họ quyết tâm giữ quyền lực cai trị đất nước mãi mãi. Họ sẽ làm cái gì phải làm để không mất địa vị cầm quyền, tức quyền làm ăn, làm giàu của họ.

Lệ thuộc Bắc Kinh, đối với họ, là một giá phải trả, họ chấp nhận trả, để có phương tiện ổn định xã hội chính trị Việt nam, tức duy trì chế độ độc tài toàn trị. Ổn định là cho quyền lợi của họ. Đất nước đối với họ chỉ là phương tiện trao đổi. Trung Quốc có một triết lý bình định thiên hạ từ đời Tần Thủy Hoàng. Ông ấy lấy ý kiến của phái Pháp Gia gồm lý thuyết âm dương, ngũ hành để kiến tạo thái hòa. Làm chính trị như vậy không theo sự giảng dạy của Khổng Mạnh, trái lại, đưa ra chính sách đại đoàn kết, giữ phép nước dưới sự lãnh đạo đọc tôn theo một vị hoàng đế. Đó là thuyết của Mặc Địch.

Cái đạo chính trị này – “hoàng đế chính thuyết”– là lý thuyết xây dựng xã hội không cần nghe ý dân. Đi từ trên xuống, không phải từ dân lên. Ngày nay là tập trung dân chủ, tức dân chủ xã hội chủ nghĩa và tư tưởng Hồ Chí Minh. Hoàng Đế nghe trời, ra lịnh và thiên hạ phải tuân theo. Dân không nghe theo thì sẽ bị phạt, nặng nhẹ tùy theo mức độ của sự phản bội, bất hiếu đối với chế độ.
Một ông Hoàng Đế không cần đức, không cần uy tín mà vẫn giữ được ổn định xã hội. Hiếu nghĩa thay thế nhân nghĩa. Cấp trên nói cái gì thì cấp dưới vâng dạ theo răm rắp. Nói vô phép, mất dạy, thì bị phạt, không được phần thưởng.

Đạo làm hoàng đế có mục đích lấy ý trời và qua cơ cấu hành chánh, ép thiên hạ vâng lệnh làm theo ý đó, mặc cho họ muốn hay không.

Trong lịch sử Việt Nam, các Nhà Lý, Trần và Lê không lấy đạo Hoàng Đế của Bắc Triều để trị dân. Nhà Lý và Nhà Trần theo đạo Phật. Nhà Lê cho đến Vua Lê Thánh Tôn theo quan điểm nhân nghĩa do Nguyễn Trãi viết ra.

Vua Lê Thánh Tôn bắt đầu theo chủ nghĩa Bắc Triều, tức lấy Tống Nho bênh vực ngôi vị Hoàng Đế một cách mù quáng với đạo hiếu nghĩa cha mẹ, vua chúa. Đến Nhà Mạc, Chúa Trịnh, thì ảnh hưởng Tống Nho ở cấp quan văn và các đại gia đình quan chức mở rộng. Nhà Nguyễn áp dụng Tống Nho và quan điểm hoàng đế, đưa triều đình Huế đi theo gương Nhà Thanh bên Tàu.

Trước đây, cái gọi là đảng Cộng Sản chụp mũ những người Việt Nam không Cộng Sản mà hợp tác với Mỹ Quốc để giữ độc lập cho miền Nam Việt Nam là “Mỹ Ngụy”.

Bây giờ, nhìn về quá khứ thì chúng ta có thể đánh giá ai có công lớn hơn cho Dân Tộc Việt nam: “Mỹ Ngụy” hồi đó hay “Hán Ngụy” bây giờ?

Người Mỹ khi họ giúp các Chính Phủ Việt nam Cộng Hòa, khi họ làm cố vấn cho Chính phủ và quân đội quốc gia, họ thật sự muốn gì? Họ khuyến khích người Quốc Gia làm gì? Họ đòi hỏi Chính Phủ Sài gòn có chính sách nào?

Nói chung, người Mỹ từ Tổng Thống Eisenhower cho đến Tổng Thống Nixon, từ Đại Sứ Elbridge Durbrow cho đến Đại Sứ Ellsworth Bunker, tất cả đều yêu cầu Chính Phủ Sài Gòn lo cho dân, áp dụng chế độ hiến trị, tổ chức các cuộc bầu cử từ xã ấp đến trung ương, trong sạch, dân chủ, cải cách ruộng đất, phát triển kinh tế, mở rộng giáo dục theo tôn chỉ “nhân bản, khoa học, khai phóng ”… Đối với Mỹ thì ý dân là hơn ý trời. Mỹ không bao giờ theo “hoàng đế chính thuyết”.

Như vậy làm “Mỹ Ngụy” là chọn phương pháp lo cho dân, cho quê hương Việt Nam, cho văn hóa, đạo đức dân tộc. Người Mỹ đến Việt Nam, không ở lại Việt Nam. Và “dân Ngụy.” không hiến dâng đất dai, biển cả cho ngoại bang. Hơn nữa, trong lịch sử, người Mỹ không làm thuộc địa, không làm Thái thú, chỉ làm bạn đồng minh giai đoạn.

Còn người Việt nào bây giờ làm Hán Ngụy thì phục vụ ai? Họ có lo sợ số phận Tổ quốc của họ không? Hay chỉ có chung một thứ tập hợp những người cùng chí hướng tôn thờ quyền lợi bản thân mà thôi?

Stephen B. Young
 
 
.

 

 
 


 


 Hiển thị lịch sử tin nhắn

CẢM TẠ MIỀN NAM

Bài thơ của một thi nhân Miền Bắc.
CẢM TẠ MIỀN NAM
thieunuMienNamVNtruoc75
Đã từ lâu, tôi có điều muốn nói
Với Miền Nam, miền đất mới thân quen
Một lời cảm ơn tha thiết chân tình
Của Miền Bắc, xứ ngàn năm văn vật.
Tôi còn nhớ sau cái ngày “thống nhất”
Tôi đã vào một xứ sở thần tiên
Nếp sống văn minh, dân khí dịu hiền
 
 
ATT00016
 
Cơm áo no lành, con người hạnh phúc
Tôi đã ngạc nhiên với lòng thán phục
Mở mắt to nhìn nửa nước anh em
Mà đảng bảo là bị lũ nguỵ quyền

 
ATT00012
 
Áp bức, đoạ đày, đói ăn, khát uống.
Trước mắt tôi, một Miền Nam sinh động
Đất nước con người dân chủ tự do
Tôi đã khóc ròng đứng giữa thủ đô
 
ATT00002
 

Giận đảng giận đoàn bao năm phỉnh gạt.
Sinh ra lớn lên sau bức màn sắt
Tôi chẳng biết gì ngoài bác, đảng “kính yêu”
Xã hội sơ khai, tẩy não, một chiều
.ATT00013ATT00009
 
Con người nói năng như là chim vẹt
Mở miệng ra là: “Nhờ ơn bác đảng
Chế độ ta ưu việt nhất hành tinh
Đuốc soi đường chủ nghĩa Mac Lenin
Tiến nhanh tiến mạnh lên thiên đường vô sản.”
ATT00005
 
Hai mươi mốt năm trên đường cách mạng
Xã hội thụt lùi người kéo thay trâu
Cuộc sống xuống thang tính bằng tem phiếu
Nhân phẩm con người chẳng khác bèo dâu.
ATT00001ATT00004
Cảm tạ Miền Nam phá màn u tối
Để tôi được nhìn ánh sáng văn minh
Biết được nhân quyền, tự do dân chủ
Mà đảng từ lâu bưng bít dân mình.
Cảm tạ Miền Nam khai đường chỉ lối
Đưa tôi trở về tổ quốc thiêng liêng
Của Hùng Vương, quốc tổ giống Rồng Tiên
Chớ không là Cac Mac và Le nin ngoại tộc.
Cảm tạ Miền Nam mở lòng khai sáng
Đưa tôi hội nhập cùng thế giới năm châu
Mà trước đây tôi có biết gì đâu
Ngoài Trung quốc và Liên xô đại vĩ
ATT00008
Cảm tạ Miền Nam đã một thời làm chiến sĩ
Chống lại Cộng nô cuồng vọng xâm lăng
Hầu giúp cả nước thoát bầy ác quỷ
Dù không thành công cũng đã thành nhân.
Phan Huy
Hanoi